- Những bài thơ về lúa hay nhất
- Những bài thơ về lúa chín
- Những bài thơ về lúa xanh
- Thơ về cánh đồng lúa
- Những cánh đồng (Đỗ Thị Tấc)
- Cánh đồng (Trần Quang Quý)
- Cắt lúa đồng chiêm (Mai Văn Thuỷ)
- Cây lúa (Nguyễn Sĩ Đại)
- Bài ca cánh đồng (Nguyễn Thị Đạo Tĩnh)
- Cánh đồng lúc tinh mơ (Vũ Quần Phương)
- Cánh đồng buổi chiều (Nguyễn Khoa Điềm)
- Cánh đồng bao la (Tế Hanh)
- Bên cánh đồng (Trần Anh Thái)
- Đồng làng (Đoàn Văn Cừ)
- Cánh đồng và biển cả (Dương Kim Hào)
- Thơ về cánh đồng lúa chín
- Biển lúa (Xuân Diệu)
- Gặt lúa đêm trăng (Huy Cận)
- Thơ mừng được mùa lúa (Huy Cận)
- Mùa trăng (Mã Giang Lân)
- Gió đồng (Mã Giang Lân)
- Có chú ve giữa cánh đồng rơm rạ (Hương Tràm)
- Cánh đồng vàng thu (Lưu Quang Vũ)
- Ngày mùa (Đoàn Văn Cừ)
- Lúa về (Đoàn Văn Cừ)
- Trước cánh đồng vừa gặt (Lê Quang Trang)
- Thăm lúa (Trần Hữu Thung)
- Thơ về cánh đồng xanh
- Thơ ngắn về cánh đồng lúa
- Tinh mơ (Nguyễn Trọng Tạo)
- Thời vụ (Mai Văn Phấn)
- Bông lúa nặng hạt (Nguyễn Lãm Thắng)
- Cây lúa (Huy Cận)
- Lúa lổ (Huy Cận)
- Cây lúa và giọt mưa (Nguyễn Anh Nông)
- Đoàn người gánh lúa (Hoàng Tạo)
- Đôi cánh lúa xanh non (Phan Cung Việt)
- Gió về hỏi lúa (Tụ Vinh)
- Cánh đồng buổi mai (Khương Hữu Dụng)
- Cánh đồng ngày mùa (Đoàn Văn Cừ)
- Thơ thiếu nhi về cánh đồng lúa
- Cánh đồng lúa vàng (Phạm Văn Đệ)
- Cái máy tuốt lúa (Định Hải)
- Yêu đồng lúa xanh (Tụ Vinh)
- Con trâu đen lông mượt (Trần Đăng Khoa)
- Hạt gạo làng ta (Trần Đăng Khoa)
- Mùa lúa chín (Nguyễn Khoa Đăng)
- Hạt thóc (Ngô Hoài Chung)
- Cánh đồng quê em (Bùi Minh Huế)
- Lúa, gạo và cơm (Nguyễn Lãm Thắng)
- Cùng ông thăm lúa (Nguyễn Lãm Thắng)
- Hạt thóc (Kim Chuông)
Lúa gạo vốn là nguồn lương thực cơ bản của nước ta. Trải qua nhiều thăng trầm, biến cố lịch sử cây lúa vẫn cùng người nông dân mạnh mẽ vươn lên, để từ đó hình ảnh thân thương của cây lúa cũng được đưa vào từng lời ca, tiếng hát, đặc biệt là những bài thơ về cây lúa cũng được khắc họa một cách chân thật, rõ ràng.
Những bài thơ về lúa hay nhất
Vì là một loại cây nông nghiệp lâu đời gắn liền với lịch sử đất nước Việt Nam nên những bài thơ về cây lúa hay cánh đồng lúa đều mang trong mình một chút gì đó mộc mạc bình dị của thời gian, của quá khứ… Dường như đọc những bài thơ về lúa ta sẽ cảm nhận được ngay hình ảnh một miền quê, nơi có những con người Việt Nam cần cù chăm chỉ ngày đêm để tạo ra những “hạt ngọc” cho đời.
Cánh đồng làng (Đặng Minh Mai)
Bao xa cách nay về thăm lại
Cánh đồng làng nhẫn nại công cha
Ngạt ngào hương lúa toả xa
Đượm mồ hôi mẹ rớt qua tháng ngày!
Con đường nhỏ thơ ngây còn đó
Bụi tre xanh lấp ló bóng cò
Xa xa có mấy đàn bò
Thủng thẳng cất bước khi no trong lòng
Quê hương hỡi mỏi trông mong đợi
Ký ức xưa vời vợi trở về
Những ngày cắt cỏ bờ đê
Lội bơi cùng bạn sông quê mỗi chiều
Lúa trĩu hạt bao nhiêu công sức
Của mẹ cha thao thức bao ngày
Cấy cày vất vả mê say
Thức khuya, dậy sớm lòng đầy niềm vui
Mùa thu hoạch bồi hồi trong dạ
Thành quả đây nay đã đến gần
Gạo thơm, hạt béo trắng ngần
Thắm tình quê mẹ ân cần sẻ chia!
Cây lúa (Huệ Trinh)
Đông giá vừa tan
Trời đổ nắng vàng
Rộn ràng mùa mới
Mầm xanh phơi phới
Áo mới ra đồng
Mẹ còng lưng cấy
Mồ hôi mây mẩy
Thánh thót ruộng cày
Thoăn thoắt đôi tay
Từng cây lúa nhỏ
Gọi từng sợi gió
Chở mưa tưới đồng
Đừng gọi cơn giông
Làm đau mầm lúa
Đừng kêu nắng lửa
Thui lúa cháy bời
Hãy nói ông Trời
Thuận hoà mưa nắng
Người không lo lắng
Lúa đẹp dâng đời.
Cảnh thanh bình (Oblivion Thach)
Đất nước qua rồi cuộc chiến tranh
Cơm no áo ấm sống yên lành
Sân phơi óng ánh màu bông lúa
Góc bếp thơm nồng vị của canh
Liếp ổi sau nhà vừa mọc nhánh
Vườn xoài cuối bãi cũng vươn cành
Xuân này rộn rã vui ăn tết
Hạnh phúc đây rồi cảnh sống thanh!
Đồng quê ngày mùa (Ho Nhu)
Chiều về ngắm cảnh đồng quê
Mênh mông cò lượn bốn bề xốn xang
Một màu thảm lúa dát vàng
Bồi hồi hoài niệm những trang sách đời
Tuổi thơ nhặt nhánh thóc rơi
Chắt chiu gom góp cuộc đời mẹ cha
Bát canh, thìa mắm, quả cà
Giọt mồ hôi đổ… nâng ta trưởng thành
Ra đi bằng chị bằng anh
Trở về ngắm lại bức tranh ngày mùa
Dù không còn cảnh thi đua
Sân kho hợp tác trống khua rộn ràng
Đồng quê mình vẫn rộn vang
Người người hối hả nắng vàng hong phơi
Bôn ba khắp bốn phương trời
Không quên hạt gạo, tình người quê ta
Hương thơm gạo mới quê nhà
Ơn người cày cấy gần xa sớm chiều
Cảnh đồng quê thật đáng yêu
Bâng khuâng lại nhớ những chiều có nhau.
Hương lúa (Trương Thị Anh)
Nồng nàn hương lúa đồng quê
Ngày mùa vất vả lúa về đầy sân
Đồng xa cho đến ruộng gần
Lúa vàng trải thảm hương nồng cốm quê
Cò vui sải cánh bay về
Tình quê hương lúa như mê hoặc lòng
Bóng ai ngả lộng trên đồng
Hiu hiu gió thổi tóc bồng bềnh bay
Cánh đồng lộng gió chiều nay
Lâng lâng bỗng thấy như say cảnh làng.
Lời tự tình cây lúa (Phú Sĩ)
Thương lắm chân tình ơi cây lúa quê hương
Nắng chiếu sương rơi một đời bao lam lũ
Thấm giọt mồ hôi mấy mùa luôn bám trụ
Chẳng quản nhọc nhằn cho vụ lúa oằn bông
Thương lắm chân tình câu hát lý bên sông
Tất tả mùa thương con nước ròng nước lớn
Nắng hạn phèn chua cây lúa buồn than thở
Nụ cười dở dang vẫn thắm nở môi hồng
Thương lắm chân tình cây lúa vẫn hoài mong
Cho cuộc đời vui thêm nồng câu thân ái
No ấm an lành bỏ qua ngày dầu dãi
Đầu đội gió trời thương lắm ấy nhà nông
Thương lắm chân tình cây lúa lại đơm bông
Nhắn gởi yêu thương trong lòng người xa xứ
Mỏi gót phong sương trên bước đường lữ thứ
Xin hãy quay về nơi đất mẹ còn trông ….
Cây lúa quê hương (Quang Nguyễn)
Từ bao giờ lúa đã có
Ai tô màu xanh dịu hiền
Mồ hôi đổ bao gian khó
Từ bao giờ thời tổ tiên
Ai làm quê hương xanh
À bác nông dân họa sĩ
Vẽ bằng mồ hôi hình thành
Bằng nước mắt, bằng ý chí
Mai con lớn, nhớ yêu thương
Người cho con, từng hạt gạo
Để con no với quê hương
Từng miếng cơm, từng manh áo
Quê ta đẹp, có nông dân
Bao mùa cày cấy siêng năng
Vì quê hương, bao thế hệ
Phơi mình mưa nắng bảo vệ
Lúa tươi tốt, đồng xanh mơn.
Hương chiều (Thanh Phong)
Là đà khói bếp quyện sương thanh
Nắng tắt bên nương quạ đậu cành
Ruộng họ dùng dằng gom lúa thóc
Nhà mình quấn quýt đợi cơm canh
Gian lao cũng giữ tình nồng thắm
Khổ sở nhưng trao mộng ngọt lành
Mãi mãi yêu nhau tròn thệ nguyện
Nghèo mà ấm áp chẳng đua tranh.
Thơ tôi (Vu Cuong)
Quanh năm lam lũ cày bừa
Đầu trần chân đất đã thừa nắng mưa
Quê nghèo nước mặn đồng chua
Bấy nhiêu đó… ngấm vào thơ tôi rồi
Thơ tôi mộc mạc thế thôi
Cũng như cây lúa củ khoai ngoài đồng.
Vui mùa đổi mới (Hồng Phúc)
Nhớ ngày cày, cấy một thời
Bao nhiêu công sức, bao đời nông dân
Suốt ngày tưới nước, bón phân
Chiêm thì ngập úng, mùa cần chờ mưa
Lo nhất là việc cày, bừa
May, trâu đâu có, sớm trưa người làm
Tối, ngày vất vạ mùa màng
Năng suất thì thấp, vội vàng bán đi
Giờ đây đã khác mọi khi
Ruộng điền mở rộng, còn chi phải bàn
Khoa học tiến bộ mang sang
Hỗ trợ sản xuất, dân làng xướng vui
Máy móc hỗ trợ sức người
Vừa nhanh, vừa rẻ, hết thời ái lo
Mùa màng thu hoạch trúng to
Lúa vàng trĩu quả, ấm no dân làng.
Xem thêm:
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
Thơ hiện đại Việt Nam - Tiếng lòng của người thi sĩ
35 bài thơ về suối rừng nuôi dưỡng tâm hồn, tình yêu quê hương
Những bài thơ về lúa chín
Cây lúa tảo tần vừa hiến dâng cho đời bông mẩy hạt, rồi những bông lúa vàng trĩu nặng đã thành thóc thành gạo đi muôn phương nuôi sống con người. Cùng nhau đọc những vần thơ về lúa chín thân thương để có thể thấu hiểu sâu hơn về tình yêu của người nông dân dành cho cây lúa trong từng vụ mùa.
Cây lúa nước (Thọ Thật Thà)
Sắp tới hè thu lúa chín vàng
Từng bông nặng trĩu bao gian nan
Khắp chốn nông thôn một màu vàng
Cây lúa còn mãi theo thời gian
Bát cơm ta ăn hạt gạo trắng
Là hạt mồ hôi đổ dưới nắng
Là công cực khổ của nông dân
Là sự vất vả với khó khăn
Lúa được bao bọc màu vàng sáng
Hấp thụ tinh hoa của nắng vàng
Ương mầm nảy nở của thời gian
Lớn lên trỗ hạt nhờ công chàng
Lúa nước lớn lên trong mưa gió
Tươi tốt là bởi phù sa cho
Đó là thực phẩm trời ban tặng
Ai đã lớn lên điều thích ăn.
Bài ca cây lúa (Lê Chiên)
Lúa xanh vẫn mướt trên đồng
Gian nan vất vả nhà nông bốn mùa
Dân nghèo chẳng quản nắng mưa
Nhọc nhằn hôm sớm sáng trưa vun trồng
Em là cô gái văn công
Động viên góp chút tấm lòng hát ca
Mang tinh thần đến từng nhà
Quên đi mỏi mệt khi ra làm đồng
Cầu trời cho lúa vàng bông
Bội thu năng xuất để không phụ người
Bà con rạng rỡ nụ cười
Dựng xây đất nước đẹp tươi mạnh giàu
Thắm tình vẹn nghĩa bên nhau
Thủy chung son sắt bền lâu trọn đời
Việt Nam đất nước ta ơi
Tự hào dòng máu sinh thời rồng tiên.
Hương lúa (Toan Nguyenduc)
Lắng nghe trong gió thì thào
Âm thanh sóng lúa rì rào sáng mai
Trải qua suốt một đêm dài
Sáng nay cây lúa vươn vai trổ đòng.
Mùi hương lúa mới thơm nồng
Lúa thì con gái bềnh bồng tỏa hương
Thương người một nắng hai sương
Để cho hương lúa vấn vương lòng người
Đã nghe thấy tiếng em cười
Đã nghe em hát "Người ơi đừng về…”
Ơi người em gái chân quê
Lắng nghe em hát, anh về được không?
Vẫn mùi lúa mới đơm bông
Vẫn là hoa dại ngoài đồng đó thôi
Mà em vẫn để cho tôi
Nghe câu Quan họ đứng ngồi không yên
Anh về mời mẹ cha lên
Cậy nhờ mai mối kết duyên tơ hồng
Để rồi thành vợ thành chồng
Để cho lúa mới hương nồng về anh.
…
Thương em trong dạ sao đành…!
Cánh đồng lúa (Hưng Xuân)
Tháng mười về lúa chín cả đồng quê
Những thửa ruộng vàng ong như trải thảm
Tiếng máy chạy ầm vang cả thôn xóm
Bờ tre xanh mấy đám trẻ nô đùa
Chiều tháng mười nắng ngả cuối mùa thu
Đàn cò trắng trong lời ru của mẹ
Có cô Tấm hiền ngoan từ thủa bé
Bắt cua đồng cả cá bống đổi cơm…
Đất với người vẫn chung thuỷ mặn nồng
Mỗi hạt thóc theo chân bao người lính
Tiền tuyến gọi hậu phương cùng đánh Mỹ
Bếp Hoàng Cầm bữa cơm thắm máu xương
Đã qua rồi tiếng súng đạn chiến trường
Cơm độn sắn giờ chỉ còn trong sách
Bao vất vả mới có ngày thu hoạch
Ăn chén cơm thấy xúc động vô cùng
Khói lam chiều gợi nỗi nhớ mông lung
Mùi rơm rạ thơm lừng cơm gạo mới
Cá kho tộ vài trái cà muối xổi
Chờ em về thưởng thức bữa cơm quê…
Bài ca cây lúa (Tím Bằng Lăng)
Em viết tặng bài ngợi ca cây lúa
Có tình người chan chứa những yêu thương
Tháng mười về mùa gặt mới thơm hương
Rơm vàng óng trên con đường quê mẹ
Vầng mây trắng chiều bình yên gió nhẹ
Con đò chờ lặng lẽ khách qua sông
Vàng sắc hoa mùa cải mới trổ ngồng
Cánh cò trắng mênh mông tìm gọi bạn
Hoàng hôn ngả cuối chân trời tím rạn
Giữa khung trời đôi cánh nhạn liệng bay
Hương mùa thu ngào ngạt thoảng đâu đây
Tình đất ấm bao ngày ta vun xới
Bài tình khúc mang bao niềm vui mới
Nhớ thương thầm em đợi mãi người xa
Về nhé anh ta hát bản tình ca
Về cây lúa chan hòa tình đất mẹ.
Vào mùa gặt (Quốc Phương)
Trên quê hương... đang rộn rã tiếng cười
Bao thôn nữ... vào mùa thu hoạch mới
Máy gặt lúa... cứ băng mình chạy tới
Hạt lúa vàng... mong đợi những ngày qua
Quê hương mình... đồng bát ngát bao la
Cò thẳng cánh... dễ ai mà quên được
Con sông nhỏ... vẫn mang đầy nguồn nước
Mỗi khi về... còn ước lại tuổi thơ
Quê hương ơi... từ xưa tới bây giờ
Bao vất vả... vẫn chờ người gánh vác
Nay thay đổi... người nông dân cũng khác
Nhẹ nhàng hơn... chẳng nhếch nhác như xưa
Hạt lúa vàng... đền đáp những sớm trưa
Niềm hạnh phúc... cày bừa rồi gặt hái
Ôi quê hương... vẫn còn đây nhớ mãi
Mùa gặt nào... trai gái cũng thành đôi.
Xem thêm:
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về quê hương, đất nước, con người Việt Nam
8 bài thơ 4 chữ về quê hương vẽ nên bức tranh làng quê bình dị
Tổng hợp chùm thơ lục bát về quê hương giúp bạn tìm về ký ức miền quê
Những bài thơ về lúa xanh
Sau vụ mùa, những cánh đồng lại bắt đầu được gieo mầm lúa mới rồi những cánh đồng lúa xanh mơn mởn lại có dịp khoe sắc màu. Và các nhà thi sĩ cũng có cơ hội sáng tác ra những bài thơ về lúa xanh để dành tặng cho đời.
Cấy lúa thuê (Ngoquang Tuan)
Ra giêng mạ cứng cây rồi
Em đi cấy lúa mong trời đừng mưa
Còng lưng từ sáng đến trưa
Cắm mặt lầm lũi cho vừa vụ Xuân
Gột bùn cho sạch tay chân
Miếng cơm nuốt vội đau dần lưng vai
Vụ xuân kéo hết giêng hai
Một mình lầm lũi chẳng ai bạn cùng
Chiều buông chút nắng cầm chừng
Cày thuê cấy mướn chẳng dừng được tay
Mùa Xuân lan đến nơi này
Nhìn người trẩy hội lắt lay phận mình.
Cấy lúa (Nguyễn Đức Hựa)
Cấy lúa ai nào chỉ cắm không
Công chăm sớm tối để bông hồng
Còng lưng vất vả khi thời vụ
Mỏi gối đau tay lúc xuống đồng
Giữ nước mưa về mong mỏi tốt
Khô cằn nắng hạn sẽ sinh ngồng
Mùa vui thắng lợi nhờ công sức
Của vợ cùng chồng chống bão giông.
Hương quê (Mami Vam)
Mây trắng trôi bồng bềnh theo con nắng
Góc trời hồng như dệt gấm thêu hoa
Khói lam chiều tô điểm nét hiền hòa
Hương lúa mới trên đồng xa bát ngát.
Gió ru êm như lời ca tiếng nhạc
Điệu ơ à dào dạt thắm tình quê
Bước chân hoa nhè nhẹ lối đi về
Nghe rộn rã giữa chiều quê êm ả.
Thoảng vương nhẹ trong tôi hương vị lạ
Nghe ngọt ngào ấm áp lịm bờ môi
Tim dâng cao bao xúc cảm bồi hồi
Lòng rạo rực nhân đôi niềm vui mới.
Nắng hanh hao mang tình yêu về tới
Lúa thẳng hàng phơi phới cánh đồng xanh
Nghe miên man dịu ngọt mát trong lành
Hòa nhạc khúc chứa chan tình đôi lứa.
Quê hương ơi dạt dào miền đất hứa
Thắm ân tình trải rộng những ước mơ
Trái tim yêu bao khát vọng đang chờ
Khơi ngọn lửa cháy bừng thêm sức sống.
Thăm em (Minh Tuấn)
Lúa giờ đã thắm màu xanh
Khóm chen chúc mọc, kết thành bức tranh
Nắng xuân, rơi giọt trong lành
Cho đôi mắt sáng long lanh nụ cười.
Làm bên đồng lúa xanh tươi
Nón em trắng xóa mây trời trên cao
Gió nghiêng vạt áo hoa đào
Bàn tay nhanh nhẹn nhổ vào cỏ hoang.
Về đây ơi ngọn nắng vàng
Cho đồng lúa trổ thênh thang cánh cò
Chiều xuân mưa, nhẹ nỗi lo
Lúa xanh gặp nước như hò... trên sông.
Bao đời mưa nắng trên đồng
Thương yêu ngọn lúa, nặng công nuôi người.
Bước đời chia những thắm tươi
Quê hương mãi giữ nụ cười lúa xanh.
Tuổi xuân mơn mởn mộng lành
Bóng em thấp thoáng mong manh cuối chiều
Hương đồng như trải mến yêu
Gió đưa mấy khúc sáo diều ai dăng.
Tay làm chẳng ngại bùn hăng
Nước da chẳng sợ lúc dầm nắng mưa
Làm mùa quên sớm quên trưa
Tình riêng em gửi bốn mùa gió gieo.
Nghề quê trồng lúa dẫu nghèo
Tình em mưa nắng, nghĩa theo thật thà
Em đi làm cỏ đồng xa
Để ai đang đợi... trong nhà có hay.
Chiều ngoài đồng (Tứ Phong)
Nhớ ai chiều ngoài đồng
Lúa xanh khắp mênh mông
Gió dây dưa cành cây
Sáo kêu buồn đắng lòng.
Chiều nào anh nhớ mong
Còn đâu tà áo nâu
Lúc ta quen trên đồng
Rồi em bước theo chồng.
Ngày vui em qua sông
Áo hoa cận cùng người
Đàn kêu vang khúc ca
Em bước trong dần xa...
Nào ai đâu có hay
Chim sáo bay xa rồi
Cánh đồng lúa non xanh
Người đi chẳng trở về.
Xem thêm:
Ý nghĩa câu nói “Sông sâu tĩnh lặng lúa chín cúi đầu”
Giải thích ý nghĩa câu thành ngữ ‘Một nắng hai sương’ ngụ ý điều gì?
110 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về con người xã hội được sử dụng hằng ngày
Thơ về cánh đồng lúa
Những hạt thóc, hạt gạo được người nông dân gieo trồng, chăm bẵm kỹ càng không chỉ nuôi sống chúng ta hàng ngày mà còn chứa đựng những ân tình sâu nặng, truyền thống bao đời đã hun đúc. Và điều này cũng được khắc họa rõ nét qua đôi bài thơ về cánh đồng sau đây.
Những cánh đồng (Đỗ Thị Tấc)
Con sinh ra trên cánh đồng mùa đông
Đất nứt xé đôi gốc rạ
Đất nứt như gót chân ông bà
Đất nứt như tiếng nấc...
Trâu thở ra khói
Người nói ra sương
Ơi con quý con thương
Cha cho con lửa ấm
Mẹ cho con sữa thơm
Ông bà cho con dao để đầu giường
Cha dắt con ra cánh đồng mùa hạ
Mẹ gieo thóc giống
Dâng niềm hy vọng lên trời
Những hạt thóc như mỏ gà trống
Gõ vào bình minh
Vào núi
Vào mây
Vào lòng mẹ
Lung linh trong lòng ruộng
Con reo cười trong tiếng ếch uôm... uôm
Mẹ dắt con ra cánh đồng mùa thu
Dáng người mang hình bông lúa
Niềm vui theo lưng ngựa về nhà
Niềm vui ngả vàng mặt sàn
Niềm vui nghiêng chặt căng bồ
Niềm vui...
Con thành thiếu nữ
Có chàng trai dắt con trên cánh đồng mùa xuân
Mùa xuân theo hoa đào lên núi
Hát gọi
Người ơi!
Hát gọi
Tình ơi!
Tình no
Lời theo gió
Tình khát
Tình không lạc
Hát đi con!
Hát cho cả phần mẹ cha chưm kịp hát
Hát gọi trăng lên
Hát đợi mặt trời.
Rồi dắt nhau đi
Trên những cánh đồng vui...
Cánh đồng (Trần Quang Quý)
Tôi lại nghe dào lên cánh đồng cỏ đêm giàn giụa trăng
Đâu đó bước chân nghẽn trong bùn quánh
Mùi rơm thơm gợn thổi ngang đồng.
Những thửa ruộng
Như những con dấu vuông đóng dấu đời người trên bùn đất
Giọt mồ hôi truyền kiếp
Loang áo sương, bạc mắt người thân
Đất sinh nở những mùa vô định.
Nơi ông bà tôi đã yên rồi
Bóng dáng người di cảo trong hạt thóc
Người nông dân đi suốt đời mình
Còn truyền lại lưỡi cuốc cùn như báu vật
Tất cả cùng hái gặt trên cánh đồng này
Và cánh đồng đã gặt hái họ.
Tôi đã mở cuộc đời ra
Trên lưỡi cày cha lầm lũi
Và sâu thẳm trong tôi một cánh đồng thiêng không mùa vụ.
Mẹ tôi
Gieo gặt lòng nhân từ
Màu mỡ cất từ trái tim khổ hạnh
Người đã thả tôi lên mặt đất
Như hạt giống nối luống cày thế hệ
Xanh lên xanh lên niềm tin cỏ biếc
Phiêu diêu dằng dặc cánh - đồng - người.
Cắt lúa đồng chiêm (Mai Văn Thuỷ)
Rủ nhau cắt lúa đồng chiêm
Nước dâng đuối cả lưỡi liềm mẹ tôi
Thuyền nan úp nón thành nôi
Buộc vào lưng mẹ con ngồi ở trong.
Quanh năm bán mặt ruộng đồng
Bông chìm bông nổi mà lòng chẳng no
Con cò ướt cánh co ro
Quá trưa mẹ vẫn đi mò lúa rơi.
Mong manh một tấm áo tơi
Làm sao che được bời bời gió mưa
Váng cà cuống thả lưa thưa
Cay xè mắt mẹ lúa chưa đầy thuyền.
Cây lúa (Nguyễn Sĩ Đại)
Mảnh mai cây lúa quê nhà
Nghìn năm bão lũ xoáy qua đất này
Mẹ cha nghiêng xuống rãnh cày
Lật hai phía đất mà xây mùa màng
Phất cờ trụ với thời gian
Qua trăm bồi lở vượt ngàn bom rơi
Lá xanh vút thẳng lên trời
Bông vàng trĩu xuống cho người cầm tay
Rễ bền hút chặt đất đai
Mà nên cổ thụ với đời, lúa ơi
Nợ nần nước mắt, mồ hôi
Thuỷ chung toả xuống vai người ấm no
Rưng rưng cây lúa quê nhà
Tôi từ bóng lúa lớn ra cuộc đời.
Bài ca cánh đồng (Nguyễn Thị Đạo Tĩnh)
Cánh đồng sau mùa gặt
Lũ trẻ thả trâu ăn rông
Rủ nhau đuổi bắt cào cào
Cào cào giã gạo cho nhanh
Mẹ mang áo đỏ áo xanh cho cào
Câu hát ngấm vào chân rạ
Tóc khét mùi nắng
Da sém vệt bùn
Lũ trai chia phe
Chơi trận giả
Lũ gái
Hò nhau gom lá
Nhóm lửa nướng khoai
Khói thơm tới cổng nhà trời
Những chiều mưa rơi
Trong ngôi miếu cổ
Gối đầu lên hương lúa
Phó mặc cánh đồng cho đàn trâu
Cái ngủ mày ngủ cho sâu
Rơm rạ cuốn về đâu
Cánh đồng sau cơn sốt
Giấc mơ khu chế xuất
Về làng
Tóc nhuộm vàng
Áo phông đầy chữ
Lũ trẻ không chia phe chơi trận giả
Chúng bắn nhau trên màn hình điện tử
Và uống nước đóng chai
Ðàn cào cào bật ra khỏi gốc rạ.
Cánh đồng lúc tinh mơ (Vũ Quần Phương)
Mặt trời mùa đông nhoà trong sương đục
Cánh đồng tinh mơ người đi cày
Con bò vàng thở ra hơi khói
Trời khô, đất thoáng
Mái rạ mảnh một tia khói bếp
Vệt khói loang thơm ấm vạt đồi
Buổi sáng bao nhiêu đời
Sương khói vẫn như bình minh thứ nhất
Chai sạn bao chuyện đời mặt đất
Buổi sớm bình yên này
Làm rơi nước mắt
Đời người như hạt
Gieo trên rãnh cày
Lặn trong đất lại trồi lên xanh tốt
Cây như hồn cha ông dào dạt
Thanh khiết ngọn gió mai
Bờ tre sẫm những ngọn đèn xóm mạc
Người thành hương đất đai.
Cánh đồng buổi chiều (Nguyễn Khoa Điềm)
Có một nhà thơ đi mãi vào cánh đồng buổi chiều
Lởm chởm gốc rạ sau mùa cấy gặt
Mùi thơm lúa khoai thân thuộc
Nói gì, hở tiếng reo cỏ may
Mùa thu vừa trở lại?
Nhà thơ cúi xuống tìm hạt mồ hôi bỏ quên
Trên mặt đất
Bao người đã mất, đang còn
Sống âm thầm sau rặng tre khuất lấp
Không một dấu vết
Những mặt ruộng nứt nẻ.
Chúng ta vẫn bưng bát cơm trắng mỗi ngày
Thật đơn giản, hiển nhiên, như hơi thở
Không còn nhớ có bao giọt mồ hôi trên mặt ruộng
Bao nhiêu bùn, bao nhiêu khổ đau
Khi mồ hôi trở nên quá rẻ
Kẻ ranh ma trở nên quá giàu
Đã lâu nhà thơ lại về với cánh đồng làng
Hít sâu hương thơm no ấm
Nhận ra trong mỗi khuôn mặt đen sạm
Những tháng ngày bỏ quên
Bằng bước chân chậm rãi
Nhà thơ lặng lẽ nối gót người nông dân đi mãi
Mặc cho ngôi sao hôm xa ngái dẫn đường
Thăm thẳm ngõ quê rơm rạ
Trái tim lăn tròn êm ả...
Cánh đồng bao la (Tế Hanh)
Cánh đồng bao la
Giãi ra xa xa
Hàng tre tha thướt,
Lòng ta thướt tha.
Phất phơ trong gió
Hương vị thơm tho
Của buổi hò;
Em ơi! có rõ...
Em trông đám dậu
Cao hơn đám lúa
Như anh cao hơn
Em nửa cái đầu.
Đường đi thì nhỏ
Bờ cỏ thì xanh
Trời cao thì thanh;
Em ơi! có rõ...
Anh mang trong lòng
Cả một cánh đồng
Anh nghe nặng nề
Bao mối tình quê...
Đồng quê ngát tình:
Lòng anh ngát xanh:
Kìa đôi chim hót
Em ơi! yêu anh...
Bên cánh đồng (Trần Anh Thái)
Đã hết chiều
Những tia sáng trên cánh đồng vẫn còn lần lữa
Buốt lạnh chạm vào se thắt sâu xa
Con sông chở hoàng hôn chiều nay không vỗ sóng
Bến đò hoang loang nắng xa buồn
Thửa ruộng nhỏ suốt đời mẹ ta đào xới
Vẫn còn nguyên gốc rạ lấm mặt người
Ta bỏ ồn ào về bên đồng cỏ
Lặng lẽ nghe tiếng gió u trầm
Cho ta ngậm nỗi buồn chôn giấc mơ trong đất
Trước hiên nhà tiếng ếch nghẹn câm.
Phía chân trời cơn mưa vần vũ
Đổ xuống người đang cắt lúa đêm
Đêm úp xuống lưng - người úp vào bóng tối
Mặt đất lem nhem sau tiếng thở dài.
Đồng làng (Đoàn Văn Cừ)
Tháng sáu đêm chiều nước cạn khô
Tiếng gà xao xác gáy canh tư
Vẫn còn người tát trên đồng vắng
Sao lặn tầng không, nguyệt xế mờ
Tháng bảy trời mưa ngập bốn bề
Sóng đồng khuya đập các bờ tre
Sáng ra người đứng trên đường cái
Chỉ thấy trời xanh nước phẳng lỳ
Tháng tám trăng thu toả ánh vàng
Chuột đồng cắn lúa chạy lang thang
Bờ tre người đứng reo hò đuổi
Trống mõ canh khuya đánh rộn ràng
Gió mưa tháng một lạnh tê người
Đất ruộng cày lên xếp luống phơi
Những sớm nắng đông vờn lấp loáng
Tiếng người xếp ải rộn nô cười
Tháng chạp đương kỳ đổ ải khô
Chỗ gieo xỏ cuốc chỗ phang vồ
Ruộng hôm nước chảy vào như suối
Bọt trắng phơi quanh các mặt bờ.
Cánh đồng và biển cả (Dương Kim Hào)
Con về rồi đây...
Nơi Cha ngắm hừng đông đon chiều biển lặng
Mẹ ngắm đằng tây mong ngày dịu nắng
Cha ra khơi, Mẹ quang gánh ra đồng.
Con về rồi đây...
Vẫn nắng chiều vẫn biển cả mênh mông
Đâu bóng Mẹ liêu xiêu bờ ruộng nhỏ
Đâu dáng Cha đi về nơi đầu ngõ
Lũy tre anh trồng gió vít lá lao xao!
Rằng nhục rằng vinh, đất thấp trời cao
Là đục là trong, gừng cay muối mặn
Còn câu ví Mẹ ru, vọng câu kiều Cha dặn
Chị hát khẽ bên thềm, cục tác tiếng gà trưa...
Ôm vào lòng ký ức tháng năm xưa
Con sóng trắng, giấc mơ đêm con trắng
Sớm mai nay hừng đông trời biển lặng
Thương nhớ phía cánh đồng, thương nhớ phía khơi xa!
Xem thêm:
Những bài thơ lục bát ngắn hay nhất về quê hương, tình yêu, gia đình
Những bài thơ về nỗi nhớ trong tình yêu, thơ về nỗi nhớ quê hương
18 bài thơ cây tre Việt Nam thể hiện tình yêu quê hương, đất nước
Thơ về cánh đồng lúa chín
Mùa lúa chín. Trên cánh đồng lại nhộn nhịp, đông vui. Nhà nào cũng dậy từ sớm để chuẩn bị đầy đủ mọi thứ nào liềm, quang gánh, bạt,... Mùi hương sữa của lúa thơm nồng nàn, mùi ngai ngái của bùn lầy, mùa dịu ngọt của rơm rạ sau mỗi vụ mùa hòa cùng cơn gió đồng nội thôi về. Hình ảnh thân thương ấy đã được các thi nhân đưa vào những câu thơ chứa đựng nhiều cảm xúc.
Biển lúa (Xuân Diệu)
Tôi đã rơi vào biển lúa,
Tôi bơi, bơi, khoái trá lạ thường.
Áo quần tôi ướt mát giọt sương.
Mùi thơm đầy hương lúa, nếp hương.
Theo đợt gió, lựa chiều sóng lúa,
Tôi bơi trên ngút ngàn gợn lụa,
Lúa sắp chín rồi, tôi nghe reo
Những hạt nhiều bằng mấy lúc gieo.
Những hạt căng bằng mồ hôi rỏ hạt,
Những hạt mẩy bằng muôn gàu nước tát.
Những hạt vàng, hạt ngọc xô nhau,
Vẫn dính nhành mà vẫn chạy mau.
Từ Bắc Ninh về huyện Thuận Thành,
Theo vòng xe đạp, trải mông mênh,
Mắt tôi ôm hết bao nhiêu lúa,
Xanh chuyển sang vàng, vàng ấp xanh.
Cảm ơn người không nghỉ bàn tay,
Cảm ơn kẻ cày sâu cấy dày,
Cảm ơn đất nước luôn sinh đẻ
Cho tôi bơi biển lúa một ngày!
Gặt lúa đêm trăng (Huy Cận)
Đêm trăng này lúa chín
Bộ đội đi qua làng
Các anh xuống gặt hộ
Phòng ngày mai giặc sang.
Lấy thêm liềm thêm hái,
Mượn thêm gánh thêm quang;
Người người cúi xuống ruộng,
Tay khoát khoát lúa vàng,
Vui tựa tằm ăn rỗi
Rào rào trong đêm trăng.
Cười nói nấp chân đê,
Súng dựng chờ mọi ngả,
Gió mát trăng đầu hè,
Lúa thơm vào tận dạ.
Sao cuối cùng vừa lặn
Chân ruộng cũng gặt bằng.
Yêu nhớ anh bộ đội
Gặt lúa giùm đêm trăng.
(Việt Bắc, 1949)
Thơ mừng được mùa lúa (Huy Cận)
Lúa vàng bát ngát. Mặt trời dát
Thành biển lúa vàng, thành biển hạt...
Tia nắng thu trong nhấp nháy cười,
Lúa chạm vào nhau thành tiếng hát.
Hôm qua gặt bói ở góc đồng,
Anh chị chiều nay đi gánh cát;
Gạch tươi ta lát cái sân hồng
Kịp đón mùa này lúa nặng bông.
Trải giấy hồng đơn chờ tết mới,
Trải sân gạch đỏ đón mùa về.
Cuộc đời quả đẹp chưa ngờ tới,
Gà gáy ran làng vọng xuống đê.
Cây lúa vươn vai lần thứ nhất
Cao cao nặng nặng nứt chân trời.
Mùa sau chắc hẳn sân kia chật,
Trữ nắng ba mùa cho lúa phơi.
Mùa trăng (Mã Giang Lân)
Xóm tranh nhỏ đầu thôn
Tôi thao thức trongh ngôi nhà thao thức
Cánh đồng đang vụ gặt
Bàn tay tôi còn đậm hơi bùn
Tôi bâng khuâng mùi lúa chín thơm
Nơi túi áo cộm đầy những thóc
Gió từng cơn ngang dọc
Chạy thênh thang khắp làng
Tôi vùng lên ra cửa đứng nhìn
Một đồng trăng mỡ màng no đủ
Tôi thức trọn một đêm không ngủ
Lại tay liềm đi gặt mùa trăng.
Gió đồng (Mã Giang Lân)
Trưa
mới nhận chân được gió đồng
mát dịu dàng dưới trời nắng gắt
Những người nông dân ngừng tay gặt
túm tụm trên bờ mương
người ngả lưng trên cỏ
ngửa mặt chẳng cần nón mũ
dang hai tay muốn ôm hết gió đồng
người ngồi ăn cơm
đôi đũa khoan thai như và gió
Người ngồi im như tượng giữa đồng
mắt lơ đãng nhìn trời, nhìn lúa
hay lơ đãng nghĩ suy
mùa lúa chín với bát cơm kia
như chẳng có gì gắn bó
lúa cứ nồng nàn thơm trong gió
cơm thì khô và trắng đến não lòng
sau bao nhiêu nắng xối mưa dầm
còn lại bát cơm khô trắng
Những khi ấy làm sao tôi có mặt
để được mừng thầm lặng với bà con
để được ăn một hạt dẻo thơm
và nhận muôn phần cay đắng
để được quên trưa nắng
trong gió đồng vô tư nhân ái cùng tôi
Ôi gió đồng trong sạch của muôn đời.
Có chú ve giữa cánh đồng rơm rạ (Hương Tràm)
Em mơ lúa vàng mùa đã gặt xong
Ủ sưởi ấm tim giữa đồng rơm rạ
Mang em mười ngày chín tháng mẹ đã
Sinh em ra giữa xuân hạ giao mùa
Ủ ngày phơi đêm nhớ khoảng trời xưa
Vừa rưng rức chuyện đời thường ba kể
Phía chông chênh hoang hoải kiếp con người
Có khóc cười, có đau đáu niềm vui
Oằn oại trui mình lòng đất ve ơi
Mười lăm năm mặt trời xua bóng tối
Ve trở mình giữa đồng ngân tiếng gáy
Mùi rạ rơm ru ấm mãi yêu thương
Nắng đương xuân giao hạ khắp nẻo đường
Hoà phối khí góc sân trường ve gọi
Tiếng reo vang vút mình qua đám khói
Ve ưỡn mình ngạo nghễ giữa thiên nhiên
Mười lăm năm đâu phải hạ đầu tiên
Mà ve cứ lặng yên nhìn mưa trút
Chắc thời gian hối thúc buổi chia ly
Ve hát khúc sầu chi rồi bật khóc
Mười lăm năm, dưới đất sâu khó nhọc
Gió tạt sương dày nắng dọc triền lưng
Lý tưởng soi đường vững bước gian truân
Gieo khát vọng cho hạ mừng reo dứt
Ngẫm đời ve thương quãng đường cơ cực
Thương mẹ quê mơ trọn nụ cười vui
Có
Chú ve
Giữa đồng rơm rạ khói.
Cánh đồng vàng thu (Lưu Quang Vũ)
Lúa xanh đã nặng hạt vàng
Đồng xa đã gặt, đường làng trải rơm.
Thu đi lạnh giục đông sang
Núi nhoà sương trắng chiều hôm mất rồi
Nơi nào xa cách ai ơi
Áo em đã ấm vai người hay chưa
Mai còn lắm gió chiều mưa
Thương nhau chỉ có lời thơ gửi cùng
Giờ xa chín núi mười sông
Mắt vời cánh nhạn bâng khuâng chân trời
Nhớ như than bếp đỏ ngời
Phủ tro thêm đỏ, mưa rơi vẫn hồng
Nỗi thương muôn vạn muôn trùng
Tìm nhau trong sắc cánh đồng vàng thu.
Ngày mùa (Đoàn Văn Cừ)
Lúa trải vàng như bể kén tơ
Từng đôi chim sẻ tới nô đùa
Mổ từng bông một trong khi gió
Bốc nhẹ mùi thơm phảng phất đưa
Trên cồn cỏ biếc nắng hồng tuôn
Dây thắt lưng xanh nón nghệ tròn
Cô chủ khuyên vàng đeo lấp lánh
Miệng cười đen nhánh, áo nâu non
Trời biếc long lanh nắng dội tràn
Đường trưa cát nóng bỏng da chân
Hàng người gánh lúa vào trong xóm
Dưới mặt trời hôm bốc đỏ dần.
Lúa về (Đoàn Văn Cừ)
Lúa gánh về trưa xếp chật hè
Sáng trăng sân trải lúa vàng hoe
Lúa câu hột muối đè lăn đá
Lúa nếp dày bông tuốt đũa tre
Bọn người đập lúa dưới trăng thanh
Tay đập đều như máy rất nhanh
Thóc rụng vun đầy bên cối đá
Sao ngà tàn rớt dưới trời xanh
Rạ nỏ chiều hôm đánh đống dần
Thóc săn quạt sẩy bụi đầy sân
Trăng vàng giã gạo, vồ lên, xuống
"Trăm một! Trăm hai!" - tiếng đếm lần
Gạo ních vào chum, trấu đổ bồ
Cám lồng đầy ró lợn ăn no
Xong mùa, mỏ hái treo từng chuỗi
Phản tối người chen, tiếng ngáy khò.
Trước cánh đồng vừa gặt (Lê Quang Trang)
Đổ mồ hôi sôi nước mắt
Để có hạt vàng hôm nay
Gốc rạ trơ trên đồng vắng
Hương mùa còn đọng đâu đây
Câu thơ phơi lên mặt giấy
Hiện ra như những luống cày
Bùn đất suốt đời lặn lội
Biết được chút gì trong tay...?
Thăm lúa (Trần Hữu Thung)
Mặt trời càng lên tỏ
Bông lúa chín thêm vàng
Sương treo đầu ngọn gió
Sương lại càng long lanh.
Bay vút tận trời xanh
Chiền chiện cao cùng hót
Tiếng chim nghe thánh thót
Văng vẳng khắp cánh đồng
Đứng chống cuộc em trông
Em thấy lòng khấp khởi
Bởi vì em nhớ lại
Một buổi sớm mai ri
Anh tình nguyện ra đi
Chiền chiện cao cùng hót
Lúa cũng vừa sẫm hột
Em tiễn anh lên đường
Chiếc xắc mây anh mang
Em nách mo cơm nếp
Lúa níu anh trật dép
Anh cúi sửa vội vàng
Vượt cánh đồng tắt ngang
Đến bờ ni anh bảo
“Ruộng mình quên cày xáo
Nên lúa chín không đều
Nhớ lấy để mùa sau
Nhà cố làm cho tốt”
Xa xa nghe tiếng hát
Anh thấy rộn trong lòng
Sắp đến chỗ người dông
Anh bảo em ngoái lại
Cam ba lần ra trái
Bưởi ba lần ra hoa
Anh bước chân đi ra
Từ ngày đầu phòng ngự
Bước qua kì cầm cự
Anh có gửi lời về
Cầm thư anh mân mê
Bụng em giừ phấp phới
Anh đang mùa thắng lợi
Lúa em cũng chín rồi
Lúa tốt lắm anh ơi
Giải thi đua em giật
Xoè bàn tay bấm đốt
Tính cũng bốn năm ròng
Ai cũng bảo đừng mong
Riêng em thì vẫn nhớ
Chuối đầu vườn đã lổ
Cam đầu ngõ đã vàng
Em nhớ ruộng nhớ vườn
Không nhớ anh răng được
Mùa sau kề mùa trước
Em vác cuốc thăm đồng
Lúa sây hạt nặng bông
Thấy vui vẻ trong lòng
Em mong ngày chiến thắng.
Xem thêm:
Tuyển tập những bài thơ cây dừa hay nhất, xúc động nhất
Tuyển tập thơ về hoa sen - biểu tượng của nét đẹp Việt Nam
Hình tượng "Sửu" trong ca dao, tục ngữ Việt Nam
Thơ về cánh đồng xanh
Mùa lúa, các cánh đồng quê lại phủ một sắc xanh mơn mơn, cứ thể trải dài, trải dài. Rảo bước dạo quanh trên những con đường làng, hương thơm nồng, ngào ngạt của lúa cứ vấn vương trong tâm hồn. Từng "đợt sóng xanh" cứ nhấp nhô, rì rào khiến bao trái tim thổn thức. Những cung bậc cảm xúc ấy đã được đưa vào văn thơ, điển hình như những bài thơ hay dưới đây.
Người đi cấy (Mã Giang Lân)
Cả ngày bán lưng cho trời
bán mồ hôi cho đất
người đi cấy nghĩ gì trước nhất?
- Mong mưa thuận gió hoà
lúa chóng xanh cây
thích đơn sơ, chân thật
đừng dập dờn bướm bay
sâu nở
Giá làm được gió
giá làm được mây
thì cầm bằng hạt thóc trong tay
Bán lưng cho trời
bán mồ hôi cho đất
cả ngày
người đi cấy nghĩ gì trước nhất?
- Tháng năm tháng mười
đi gặt
ăn cơm gạo mới mình làm ra
đơn sơ vậy mà cả ngày tất bật
mong được thanh thản cuối đời
bán mồ hôi cho trời
và bán lưng cho đất.
Ca khúc tặng cây lúa (Mã Giang Lân)
Cây là, là cây lúa đây
Xanh theo gió sớm, xanh vây nắng chiều
Xanh trong hun hút mắt người
Một xanh đau đáu, chín mười chờ trông
Có cây mới có cánh đồng
Có màu lúa chín ấm lòng tháng ba
Cơn giông tháng tám chuyển qua
Heo may thắc thỏm rét xa rét gần
Cây là, là của tình thân
Mưa giăng tháng bảy, nắng vần tháng năm
Vẫn như từ độ xa xăm
Vàng là nắng, hạt mát đằm là mưa
Có cây mới có ngày mùa
Trăng lên đầu ruộng người chưa muốn về
Lời yêu nói với lời thề
Véo von câu ví câu vè thiết tha
Là cây của những xưa xa
Những ngày giáp hạt mẹ cha mỏi mòn
Một năm gặt mấy mùa buồn
Xót xa tay hái, cõi còm thân cây
Xác xơ như cánh cò gầy
Nắng trưa nắng chói, sương dày sương đêm
Vẫn tin chân cứng đá mềm
Cất lên câu hát lại liền ước mơ
Là cây, cây cũng không ngờ
Cái màu xanh ấy cứ chờ để xanh
Qua bao ngày hạn tháng hanh
Qua bao bom đạn chiến tranh, đến giờ
Và tôi, tôi cũng không ngờ
Lúa thơm từ bấy đến giờ vẫn thơm
Mỗi mùa bông mẩy hạt hơn
Thuỷ chung cây lúa đền ơn với người.
Bức tranh mùa lũ (Trịnh Bửu Hoài)
Mưa đầu mùa bong bóng vỡ mặt sông
Sóng cuộn phù sa đổi màu con nước
Lũ xô dòng ai xuôi ai ngược
Mãi tha hương một kiếp lục bình
Cánh đồng xanh thao thức chuyển mình
Đàn ong mật bỏ cành dời tổ
Bầy kiến ngậm ngùi xa hang ổ
Bến sông chìm xuồng gác ngực bờ cao
Bên hiên nhà cá giỡn bóng trăng sao
U ẩn đêm trường ai buông câu hát
Bài vọng cổ gió đưa dìu dặt
Chợt bùi ngùi sông nước mênh mông
Như lũ bướm vàng chấp chới giữa đồng không
Chút hồn nhiên màu hoa điên điển
Chẳng ngỡ ngàng khi đồng xanh hoá biển
Người nông dân ôm câu lưới ra đồng
Không cỡi lưng trâu thì ngất nghểu trên xuồng
Vẫn ngang dọc cánh đồng quê ruột thịt
Dẫu lạc giữa gió mưa mù mịt
Vẫn quay về êm ấm mái nhà rơm
Hạt lúa này vượt lũ thành cơm
Bếp củi ướt bập bùng trên nước nổi
Tấm vạt nhỏ suốt mùa lụt lội
Là nơi ấm áp một gia đình.
Ước nguyện cánh đồng (Trần Quang Đạo)
Kính tặng hương hồn Cha
Toóc đã rã cây rơm tròn bóng nắng
lúa con lên mơn mởn phủ xanh đồng
mùa gạch nối vơi bớt ngày giáp hạt
cha ngoài bảy mươi vẫn làm lụng lo toan
Cha một bên sông
áo lính cũ vết bùn thâm còn bám
roi cày ăn mồ hôi lên bóng nước tay cầm
chiều xuống chậm trong tiếng rơi... nghé ọ.
Đàn bò một bên sông
ruộng lúa con cám dỗ tầm nhìn
ợ màu xanh lên trong cơn mơ nhai lại
giục bước chân khao khát tiến về.
Cha đã đói triền miên từ Ất Dậu
lại đói phần cần con quanh năm tháng nghèo nàn
nên thương lúa như thương người máu thịt
mùa mất thì ruột cũng mềm.
Cha vội lội qua sông như người lính trận
cứu thảm lúa con thoát cơn mơ nhai lại của đàn bò
ơi thảm lúa... nửa chừng cơn chuột rút
cha như người lính trận đã ra đi!
Cha ra đi
cây trong vườn để tang rủ mặt lá buồn
mạ như chân nhang cắm xuống bùn đưa tiễn
mở một ban mai ước nguyện cánh đồng.
Miền đất những dòng sông chảy về phía mặt trời (Bùi Hoàng Tám)
Bên phải là sông Hồng
Bên trái là sông Luộc
Đất như con thuyền trôi trong vòng tay nước
Mở bông bênh một dải đất yên lành
Ở nơi này ngọn gió cũng màu xanh
Mà nước các dòng sông thì đỏ
Nắng cứ ủ mình trong nách lúa
Để mặt trời từ lúa lại đi ra
Ở nơi này câu hát cũng lan xa
Người làng kia ru cho người làng này nằm ngủ
Rặng dâm bụt ánh lên chiều ráng đỏ
Đủ hắt sắc hồng lên má gái làng bên
Ở nơi này nàng cũng đậm mùi men
Chèo say sóng, cánh buồm say gió
Con gái con trai say nhau ngoài ngõ
Mà nụ hôn thơm hương cốm đầu mùa
Mảnh đất này chín nắng mười mưa
Lúa và người cùng lội chân vào ruộng
Lá thì mọc lên, rễ thì mọc xuống
Cả hai cùng tươi tốt dưới mồ hôi
Miền đất những dòng sông chảy về phía mặt trời!
Xem thêm:
Giải thích ý nghĩa câu tục ngữ "Nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống"
Tuyển chọn 20 bài thơ về nghề nghiệp ý nghĩa
Tuyển tập bài thơ về nón lá - nơi lưu giữ bản sắc văn hóa Việt
Thơ ngắn về cánh đồng lúa
Tuy ngắn gọn nhưng mỗi câu thơ lại ấp iu bao kỷ niệm, bao hình ảnh đẹp về làng quê, về cánh đồng Việt Nam.
Tinh mơ (Nguyễn Trọng Tạo)
Như có ai gọi tôi từ chân đê ngoài đồng vắng
Hay cây sáo xanh presvin đã thổi báo xuân về
Tôi chạy dọc bờ đê chân trần mơn man sóng
Sóng nước sông quê và sóng lúa đồng quê
Không có ai? Hay có có không không? Tôi cứ nghe tiếng gọi
Ôi cỏ non! Chẳng lẽ lại là người?
Tôi nằm ngập cỏ non ngập hương trinh trời đất
Tiếng sao xanh ve vuốt tinh mơ chưa hiện rõ mặt trời
Lưỡi mùa xuân liếm nhẹ thịt da tôi.
Thời vụ (Mai Văn Phấn)
Cánh đồng trên đầu vừa mở cho tiếng vọng
Cởi bỏ những ưu phiền
Cởi bỏ hoàng hôn
Mạch nước chảy về
Mỗi giọt đều được lau chùi từ thăm thẳm
Nhằm nơi ta bay ngược cánh cò.
Lại vỡ bài ca gieo hạt
Tiếng trầm hùng qua thanh đới tổ tiên
Như cố dạy giọt mồ hôi học nói
Cỏ lác u sầu biết gượng mà đi.
Nhưng cánh đồng không còn chờ lâu được
Qua bình minh, rồi trở lại bầu trời
Có ai đặt vào tay ta khoảng lặng im
vụn rời như nắm thóc
Lời ca chống những cặp môi lên
ấm ướt cả không gian.
Bông lúa nặng hạt (Nguyễn Lãm Thắng)
Bông lúa nặng hạt
gió mưa đêm qua
chuỗi buồn nằm sát đất.
Cây lúa (Huy Cận)
Mơn mởn đời ươm hoa trái non
Cho tôi chăm bón. Đến mùa hồn
Thì tôi sẽ chết như cây lúa
Đầu ngả mang đầy hạt dẻo ngon.
Lúa lổ (Huy Cận)
Lá bàng dệt mướt bình mình,
Sau mưa mây trắng trời xanh nõn nà.
Trận mưa kịp vụ chiều qua
Mát chân lúa sớm đồng ta lổ rồi.
Mây bay trắng nõn chân trời,
Đồng quê lúa lổ thơm mười dặm xa.
Bên đường mơn mở phù sa
Hàng cây gạo kết đèn hoa chật cành.
Cây lúa và giọt mưa (Nguyễn Anh Nông)
Em như cây lúa đồng khô cạn
Khao khát mưa- anh đến cháy lòng.
*
Anh mang lụt đến, mang bão đến
Lúa đồng em ngập trắng mênh mông.
*
Em héo rũ sau chiều nước rút
Anh thành mây ở chốn thinh không.
*
Lúa em phơ phất thì con gái
Anh hoá mưa cho lúa trổ đòng...
Đoàn người gánh lúa (Hoàng Tạo)
Bùn lấm lưng đùi quần vấn cao,
Đường thôn bước vội cười xôn xao.
Trên vai ngọn lúa ngù vàng vẫy,
Như đón ngày no hớn hở chào.
Đôi cánh lúa xanh non (Phan Cung Việt)
Đi dọc dặm dài đất nước
Giữa hai cánh lúa dập dờn
Hai cánh chim bằng trong sách ước
Vỗ lên trời sắc lúa xanh non…
Gió về hỏi lúa (Tụ Vinh)
Gió về hỏi lúa đòng xanh
Sao em biếc lá, đượm cành, tươi bông
Chị ơi nhờ được vun trồng
Nước phân, cần giống nhọc công tháng ngày
Đáp đền em nguyện bấy nay
Bông sây, hạt nặng như vay ơn người.
Cánh đồng buổi mai (Khương Hữu Dụng)
Bướm lượn chim kêu giữa cánh đồng
Bước ra mừng lại thấy vừng đông
Sương đeo ngọn cỏ màu phô bạc,
Nắng hé chồi hoa sắc trổ hồng.
Kèn trúc chăn bò kêu dậy núi,
Gàu giai tát nước hát vang sông.
Cái nghề gồm cả vui và khổ
Bức vẽ thiên nhiên đẹp lạ lùng…
Cánh đồng ngày mùa (Đoàn Văn Cừ)
Đàn bò nâu đưa mũi ngửi say sưa
Những bông thóc sum suê tròn mẩy chín.
Xem thêm:
Ca dao, tục ngữ, thơ về trầu cau, cây cau đặc sắc nhất
360 câu ca dao dân ca Việt Nam hay nhất từ 3 miền đất nước
24 bài thơ về kháng chiến anh hùng bất khuất
Thơ thiếu nhi về cánh đồng lúa
Mỗi bài thơ tả về cánh đồng lúa dưới đây sẽ giúp các bé thêm yêu quý và trân trọng "hạt ngọc" mà người nông dân đã vất vả sớm trưa, "bán mặt cho đất, bán lưng cho đời" để tạo nên.
Cánh đồng lúa vàng (Phạm Văn Đệ)
Cánh đồng lúa chín
Vàng như thảm nhung
Theo gió nhẹ rung
Làn hương thơm mát.
Cánh đồng bát ngát
Nặng trĩu mùa vàng
Đàn trâu lững thững
Cõng lúa về làng.
Cái máy tuốt lúa (Định Hải)
Trông kìa, máy tuốt
Rung triệu vì sao
Đầy sân hợp tác
Thóc vàng xôn xao.
Máy tròn xoay tít
Núi thóc dần cao
Máy không biết mệt
Cười reo rào rào.
Chú công nhân ơi
Máy ngoan thật nhỉ
Suốt cả mùa vui
Máy thành dũng sĩ.
Yêu đồng lúa xanh (Tụ Vinh)
Em yêu đồng lúa xanh
Đêm gió mát trăng thanh
Ngan ngát đưa hương lành
Đồng xanh tươi lúa xanh
Em yêu đồng lúa xanh
Mồ hôi vẽ nên tranh
Công cha mẹ góp thành
Nuôi em tròn ngày xanh
Em yêu đồng lúa xanh
Nắng mai vàng hanh hanh
Lúa vờn sương long lanh
Vui bước chân học hành
Em yêu đồng lúa xanh
Cho mái trường em xinh
Cho nước non thanh bình
Hồng tươi ánh bình minh.
Con trâu đen lông mượt (Trần Đăng Khoa)
Con trâu đen lông mượt
Cái sừng nó vênh vênh
Nó cao lớn lênh khênh
Chân đi như đập đất
Trâu ơi ăn cỏ mật
Hay là ăn cỏ gà
Đừng ăn lúa đồng ta
(Lúa của mẹ của cha
Phải cấy cày vất vả)
Trâu ơi, uống nước nhá
Đây rồi nước mương trong
Có ánh mặt trời hồng
Có ánh mặt trăng tỏ
Bờ mương xanh mướt cỏ
Của trâu đấy, tha hồ
Trâu cứ chén cho no
Ngày mai cày cho khoẻ
Đừng lo đồng nứt nẻ
Ta có máy bơm rồi
Khó nhọc mấy mùa thôi
Sau thì trâu được nghỉ
Máy cày rồi có nhé
Trâu chỉ còn vui chơi
Hếch cái mũi, trâu cười
Nhe cả hàm răng sún...
Hạt gạo làng ta (Trần Đăng Khoa)
Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay...
Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...
Hạt gạo làng ta
Những năm bom Mỹ
Trút trên mái nhà
Những năm cây súng
Theo người đi xa
Những năm băng đạn
Vàng như lúa đồng
Bát cơm mùa gặt
Thơm hào giao thông...
Hạt gạo làng ta
Có công các bạn
Sớm nào chống hạn
Vục mẻ miệng gàu
Trưa nào bắt sâu
Lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân
Quang trành quết đất
Hạt gạo làng ta
Gửi ra tiền tuyến
Gửi về phương xa
Em vui em hát
Hạt vàng làng ta...
Mùa lúa chín (Nguyễn Khoa Đăng)
Vây quanh làng
Một biển vàng
Như tơ kén…
Hương lúa chín
Thoang thoảng bay
Làm say
Đàn ri đá
Lúa biết đi
Chuyện rầm rì
Rung rinh sóng
Làm xáo động
Cả rặng cây
Làm lung lay
Hàng cột điện...
Bông lúa quyện
Trĩu bàn tay
Như đựng đầy
Mưa, gió, nắng
Như đeo nặng
Giọt mồ hôi
Của bao người
Nuôi lớn lúa…
*
Em đi giữa
Biển vàng
Nghe mênh mang
Đồng lúa hát…
Hạt thóc (Ngô Hoài Chung)
Tôi chỉ là hạt thóc
Sinh ra trên cánh đồng
Giấu trong mình câu chuyện
Một cuộc đời bão dông.
Tôi ngậm ánh nắng sớm
Tôi uống giọt sương mai
Tôi sống qua bão lũ
Tôi chịu nhiều thiên tai.
Dẫu hình hài bé nhỏ
Tôi trải cả bốn mùa
Dẫu bây giờ bình dị
Tôi có từ ngàn xưa.
Tôi chỉ là hạt thóc
Không biết hát biết cười
Nhưng tôi luôn có ích
Vì nuôi sống con người.
Cánh đồng quê em (Bùi Minh Huế)
Bé theo mẹ ra đồng
Vầng dương lên rực đỏ
Muôn vàn kim cương nhỏ
Lấp lánh ngọn cỏ hoa.
Nắng ban mai hiền hoà
Tung lụa tơ vàng óng
Trải lên muôn con sóng
Dập dờn đồng lúa xanh.
Đàn chiền chiện bay quanh
Hót tích ri tích rích
Lũ châu chấu tinh nghịch
Đu có uống sương rơi.
Sóng xanh cuộn chân trời
Cánh đồng như tranh vẽ
Bé ngân nga hát khẽ
Trong hương lúa mênh mông.
Lúa, gạo và cơm (Nguyễn Lãm Thắng)
Gặt về phơi khô
Lúa nằm yên đợi
Thin thít trong bồ
Chờ ngày vui tới
Lúa vào máy xay
Cởi áo vàng ngay
Trắng tinh hạt gạo
Nằm trong lu đầy
Khi gạo vào nồi
Sống chung với nước
Lửa lại đun sôi
Hạt cơm ngà ngọc
Bao nhiêu khó nhọc
Bao nhiêu mồ hôi
Là hương thơm phức
Đền ơn cho người.
Cùng ông thăm lúa (Nguyễn Lãm Thắng)
Cùng ông thăm lúa trên đồng
Cháu vui vui giữa mênh mông đất trời
Bồng bềnh mây trắng êm trôi
Tiếng chim ríu rít gọi mời hân hoan
Cánh đồng như một biển vàng
Gió đưa lớp lớp hàng hàng sóng lay
Hạt vàng tròn trịa căng đầy
Mùi hương thơm ngát ngất ngây đồng chiều
Theo ông cháu biết bao điều
- Có hạt cơm, phải mất nhiều công lao.
Nói gì mà lúa rì rào?
Hình như lúa bảo: - sắp vào mùa vui.
Hạt thóc (Kim Chuông)
Cái ngày còn mặc áo xanh
Thóc nằm bú sữa trên nhành lúa tươi
Thóc xoa phấn trắng quanh người
Cho thơm cả ngọn gió xuôi mặt cầu
Lớn rồi thóc mặc áo nâu
Dầm mưa, dãi nắng nuôi bầu sữa căng
Chờ ngày, chờ tháng, chờ năm
Nứt tung vỏ trấu, tách mầm cây non
Thóc nằm như giấc ngủ ngon
Mà lòng thao thức như con mắt nhìn.
Có thể thấy hình ảnh làng quê Việt Nam tuyệt đẹp với cây lúa được khắc họa qua rất nhiều những bài thơ, câu ca dao, tục ngữ…. Vì thế, chúng tôi mong rằng sau khi đọc được những bài thơ về cây lúa bạn sẽ trân trọng hơn những hạt cơm được ăn hàng ngày vì đó chính là cả một hành trình vất vả mà người nông dân làm ra.
Đừng quên cập nhật liên tục những bài viết mới nhất, hấp dẫn nhất tại VOH Sống đẹp.
Sưu tầm - Ảnh: Internet